Ngô Thiên Tú

Mất Người Tình

Không gặp em sao hay buồn thơ thẩn
Chừng gặp rồi lai ngớ ngẩn ngu ngơ
Lòng dạt dào nhìn đôi mắt mộng mơ
Em xinh đẹp làm tôi thêm luống cuống
Lúc tôi nhìn em hay cười e thẹn
Má ửng hồng như ánh nắng chiều rơi
Tôi bỡ ngỡ trong những lần gặp gỡ
Nghe lòng mình xao xuyến những chơi vơi
Chiều tan học tôi theo em từng bước
Chờ em nhìn cười thẹn để chiêm bao
Còn mắc cỡ trước khi vào ngõ hẻm
Nhìn tôi cười vỏn vẹn một lần thôi
Ðường về nhà tôi cất bước chơi vơi
Thương với nhớ mắt môi em da diết
Chiều từng chiều tôi theo em mải miết
Hết thu tàn lặng lẽ tới thu sang
Hết mắc cỡ tôi cùng em hò hẹn
Hẹn với hò gặp mặt để bâng khuâng
Em im lặng môi mân mê sơi tóc
Mái tóc thề êm ả ngã trên môi
Chiều nay gặp ngài trời mưa lất phất
Em nhìn tôi đôi mắt chớp long lanh
Tôi ngây dai trong tình yêu ánh mắt
Nắm bàn tay nho nhỏ hãy còn run
Nắm tay em lòng tôi nghe xao xuyến
Ngón tay thon làm ngây ngất buồng tim
Em để yên bàn tay cho tôi nắm
Tuổi hoc trò tay nắm lấy bàn tay
Tay em mát còn tay tôi âm ấm
Cơn mưa chiều dai dẳng rớt ngoài hiên
Năm cuối cấp em đậu bằng tốt nghiệp
Còn tôi thì thi trượt một lần thi
Ngại gặp em tôi thường hay lánh mặt
Mỗi chiều về tôi hay bước lang thang
Chiều qua chiều em thường bên hiên cửa
Bước vội vàng qua ngõ nỗi buồn mang
Thấy được em sao lòng tôi vẫn nhớ
Nhớ thương nhiều chờ mộng mị chiêm bao
Vào đại học em lên thành phố lạ
Còn tôi thì chờ đợi một lần thi
Không gặp em tôi nhớ nhung điên dại
Chiều lại chiều lẩn quẩn ngõ đường quen
Kỷ niệm xưa ẩn hiện mãi trong tim
Ðôi mắt ngọc nụ cười xưa e thẹn
Chiều nay mưa tôi đến nơi hò hẹn
Bàn tay giờ lại thiếu một bàn tay
Thi không đâu lòng tôi buồn man mác
Mất người tình sao tim chẳng bình yên

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mất Người Tình"